Có bao giờ bạn thấy mình cứ như bị lơ lửng giữa không trung, mặc cho cơn gió cảm xúc cuốn đi đâu thì đi? Mới phút trước còn hân hoan thì phút sau đã chìm trong u uất, vừa cười phá lên đó thì đã vội rưng rưng, mới thương đây mà đã vội chán ghét. Cuộc sống cứ như chuyến tàu lượn siêu tốc, nhưng người điều khiển lại không phải là mình mà là những cảm xúc bùng nổ, chợt đến chợt đi.
Nhiều người thường lầm tưởng làm chủ cảm xúc là phải kìm nén, lúc nào cũng phải giả vờ, ra vẻ là mình ổn. Nhưng đó thực chất chỉ là sự chối bỏ, và cái gì bị chối bỏ thường sẽ tìm cách bùng phát mạnh mẽ hơn. Làm chủ cảm xúc bắt đầu từ việc nhận diện từng con sóng đang vỗ vào bờ tâm trí, hiểu rõ nguồn cơn của chúng, và sau đó, chọn cách lướt theo hay đứng vững trước phong ba.
Khi cơn giận nổi lên như một ngọn núi lửa, nếu ta không giành lấy quyền làm chủ kịp thời, nó có thể thiêu rụi những mối quan hệ quý giá, để lại đống tro tàn hối tiếc. Một lời nói trong lúc mất bình tĩnh, một hành động thiếu suy nghĩ khi cảm xúc lấn át, có thể khiến ta mất đi một người bạn, một cơ hội, hay thậm chí là niềm tin của chính mình. Những quyết định vội vàng khi bị cảm xúc chi phối vì quá vui mà chủ quan, vì quá sợ mà bỏ lỡ, thường dẫn đến những hậu quả khiến ta ân hạn, phải mất rất nhiều thời gian để nguôi ngoai.
Không chỉ dừng lại ở các mối quan hệ hay quyết định, việc để cảm xúc điều khiển còn âm thầm bào mòn sức khỏe của ta. Lo lắng triền miên có thể gây mất ngủ, căng thẳng kéo dài dễ dẫn đến đủ loại bệnh. Tâm hồn bị bủa vây bởi những cảm xúc tiêu cực không được giải tỏa giống như một khu vườn hoang, đầy cỏ dại và không khí u ám. Làm sao ta có thể tìm thấy sự bình yên, sự sáng suốt trong một khu vườn như thế?
Ta phải làm quen với việc lắng nghe chính mình, không phán xét. Ta cho phép bản thân cảm nhận mọi hỷ nộ ái ố, nhưng không để chúng nhấn chìm. Ta nhận ra rằng, nỗi buồn đến để ta biết trân trọng niềm vui, sự tức giận chỉ là tín hiệu cho thấy một giới hạn nào đó đã bị chạm tới, và nỗi sợ hãi đơn thuần chỉ là một lời cảnh báo để ta cẩn trọng hơn. Mỗi cảm xúc, dù là tích cực hay tiêu cực, đều là một thông điệp, một bài học hữu ích.
Khi ta hiểu được những thông điệp và học được những bài học ấy, ta sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, kiên cường hơn. Ta sẽ không còn là con rối bị kéo giật bởi sợi dây cảm xúc, mà là người nghệ sĩ tạo nên bản nhạc của chính cuộc đời mình. Ta học được cách cân bằng, bình tĩnh đối mặt với thử thách, khéo léo vun đắp các mối quan hệ, và đưa ra những quyết định sáng suốt hơn.
Làm chủ cảm xúc, suy cho cùng, chính là làm chủ cuộc đời mình. Nó giúp ta tìm thấy sự bình yên thực sự, để mỗi ngày trôi qua không phải là sự phản ứng thụ động trước những biến cố, mà là sự chủ động vun đắp hạnh phúc từ bên trong.